CHINH PHỤC VỊNH VÂN PHONG – ĐIỂM CỰC ĐÔNG VIỆT NAM | BÀI 05

Chinh phục cực đông Việt Nam

3s cho bạn:
Đã bao lâu rồi bạn chưa vác bô lô lên và đi?
Bao lâu rồi bạn chưa cho bản thân cơ hội vượt qua “vùng an toàn” 4 bức tường của chính mình?
——
Nếu không phải là bây giờ thì sẽ chẳng là bao giờ. Bạn và tôi đều chỉ có một đời để sống. Nếu đã vậy, tại sao phải chần chừ?

Lấm lem một chút
Phong trần một chút
Cháy nắng một chút
Nhưng được là chính mình. Và Loan là bé Tôm Hùm của hiện tại.

Bé Tôm may mắn là một trong 79 thành viên chinh phục Vịnh Vân Phong

Phương Loan rất rất may mắn là top 5 thành viên cuối cùng được bổ sung thêm vô khoá trải nghiệm vượt lên giới hạn của chính mình vào 20-21/08/2019 tại Vịnh Vân Phong với Thuyền trưởng là Thầy Nguyễn Thái Duy và đoàn 79 thành viên Từ Vườn Ươm Doanh Nhân Be Training.

chinh-phuc-cuc-dong-1-min
Các thành viên chinh phục cực đông

Mặc dù Vịnh Vân Phong cách nhà Tôm không bao xa, cơ mà nói thiệt đây cũng là lần đầu của Loan ạ.

Thiệt là nóng lòng chinh phục được 1 trong Tứ cực thiêng liêng của Tổ Quốc :

Cực Tây – Điện Biên
Cực Bắc – Hà Giang
Cực Nam – Cà Mau
Cực Đông – Khánh Hòa

Bé Tôm đã sẵn sàng chinh phục hành trình về CỰC ĐÔNG

Ngày còn bé, ba luôn nói Đi một ngày đàng học một sàng khôn. Vậy nên đi đâu cũng đưa con gái đi cùng từ gần như Nha Trang, Ba Ngòi, Phan Thiết hay những nơi xa như Đắc Lắk, Sài Gòn, hay Buôn Mê Thuột, Bến Tre… từ nhỏ đến giờ nó đã quen lắm với việc chạy tới chạy lui, đi đây đi đó từ du lịch với gia đình, đến đi công tác với đồng nghiệp, phượt xe máy với bạn bè hay cả những lúc vác ba lô và đi bụi một mình.

Nhưng có lẽ chuyến đi lần này là chuyến đi để lại dấu ấn sâu nhất trong nó về những trải nghiệm vô cùng trân quý; những khoảnh khắc đáng nhớ của những giọt mồ hôi, những dòng nước mắt hạnh phúc và cả máu của đồng đội.

chinh-phuc-cuc-dong-3-min
Phương Loan và các thành viên lớp Be Training

Dưới cái nắng như đổ lửa, dưới cái thời tiết oi bức khắc nghiệt: 4 đồi núi 3 sa mạc cát và 1 vách đá chênh vênh tưởng chừng như không thể ấy lại có một chuỗi kết thúc đầy bất ngờ và kết quả nó ngộ được sau chuyến đi này được gói gọn trong 2 từ: “Xuất Sắc” đến “Tuyệt vời”.

Tuyệt vời như thế nào? Xuất sắc ra làm sao?
Mọi người đã sẵn sàng cùng bé Tôm chinh phục hành trình về CỰC ĐÔNG chưa ạ?

Hành trình chinh phục điểm Cực Đông

Ngày đầu tiên trên sa mạc cát

Mặc cho nắng Khánh Hoà 19/08 to rất to, gió nồm mang hơi thở từ biển nên càng rát và khô. Cả đoàn rất hăng hái nhanh chóng lên đường. Thử thách đầu tiên là sa mạc cát rộng mênh mông, dài thênh thang và sâu bất tận.

Băng qua sa mạc, đến đường dốc đá nhỏ, đường bằng, đường núi dốc cao,… Mình không đi, sẽ chẳng thể tới. Nếu đoạn đường quá xa, quá dài mà lúc ấy mình đã mệt rồi đừng nghĩ về đoạn đường dài hay sa mạc lớn ấy, hãy cứ đi và đi thôi… cứ bước tiếp từng bước nhỏ xíu; nhỏ nhưng đều. Cứ đi và đi, vậy là cả đoàn đã hoàn thành xuất sắc thử thách đầu tiên.

Tầm chiều 15h30 cả đoàn đã đến bãi dừng chân trên bờ biển. Trên đảo nên không có nước ngọt, phải vận chuyển nước ngọt và đồ ăn + tư trang cá nhân của 80 thành viên theo đường biển ra trước,…

Vận chuyển đồ ăn từ biển vô đất liền
Vận chuyển đồ ăn từ biển vô đất liền

Các anh dù mệt nhưng rất hăng say chuyền tay nhau vác những bao đồ vô đất liền, sau đó dựng 19 cái đều cho mỗi team,… bởi vậy mới nói là con gái tuyệt lắm, tuyệt nhất là những lúc như thế này mọi người ạ.

Tối mọi ngươi thưởng thức BBQ trên biển và tâm sự loài chim biển với nhau.

Tiệc BBQ trên biển
Tiệc BBQ trên biển

Cả đoàn dựng lều trại cho buổi tối trên bãi biển. Sáng hôm sau là phần thú vị nhất mọi người ạ!

Hành Trình chinh phục vách đá của Bé Tôm

Điều gì làm khó Bé Tôm đến vậy?

Cả đoàn leo lên những đoạn vách đá chênh vênh, xuất phát từ 4h sáng cơ ạ. Trời còn tối, cả đoàn soi đèn pin nối đuôi nhau lên đường. Trong đêm tối, trên là trời đầy sao, bên kia là biển rộng, bên này là vách núi cao chênh vênh, đoạn lại thấy vài ánh sáng le lói của đèn pin, lâu lâu lại nghe tiếng hú của đồng đội gọi nhau,… làm bừng sáng cả một góc núi, đất trời như thức dậy quan sát hành trình chinh phục CỰC ĐÔNG của cả đoàn vậy.

Đến tảng đá cao, khó leo đầu tiên trong ánh sáng mờ ảo sương khói của núi và đèn pin, nó trượt chân nhẹ trên tảng đá, nó hét lên, anh Hải kéo tay nó lại,… ngay lúc đó nó sợ, nhìn xuống phía dưới là khoảng không trống rỗng nó thấy chóng mặt, và run dần, mọi người nói bình thường thấy Tôm mạnh mẽ lắm mà, mới bắt đầu đi được 10 phút chứ mấy.. nó im lặng, nó cố không sợ, nhưng nước mắt căng đầy trong mắt chỉ đợi nháy mắt 1 cái sẽ lăn ra ngay… nó sợ nó lại không đi được nữa, nó sợ phải ngồi xe lăn thêm lần nữa, nó sợ sẽ lại xa SG, sẽ lại làm gánh nặng trên tay ba và trên vai mẹ, anh Hai thêm lần nữa…

chinh-phuc-cuc-dong-7-min
Bé Tôm và anh Trình – phó đoàn chuyến chinh phục vịnh Vân Phong

Nỗi ám ảnh của Bé Tôm

28/03/2019 nó bị tai nạn xe, ngày bị té xuống, chân và vai trái bị thương nặng: chân không tự đứng được, bề mặt chân hông còn da nữa, nhìn bàn chân đầy máu, rồi không cử động được, … não nó tự nhiên chậm lại mấy giây. Nó được đưa vô bệnh viện chấn thương chỉnh hình quận 5, nó bị chấn thương nửa người trái, vai phải đeo nẹp để cố định vai, chân bó bột đến đầu gối. Sau đó từ viện, nó được đưa thẳng Cam Ranh,…

Suốt 2 tháng sau đó ăn uống, vệ sinh hay thậm chị với tay lấy cốc nước nó cũng không lấy được,… Cảm giác không thể tự làm mọi thứ thật sự rất đáng sợ. Suốt thời gian ở nhà, nó ít nói hẳn, chỉ ở trong phòng nằm trên giường đọc sách hay xem ti vi.

Cố gắng thêm một xíu nữa thôi Tôm ơi!

2 tháng sau nó vô lại Sài Gòn. Những ngày chạy bộ công viên Hoàng Văn Thụ, được 2 vòng thì chân bị đau, phải đi cà nhắc từ từ. Ấy vậy mà 4 tháng sau nó quyết định đi chinh phục Cực Đông.

Ngày thông báo đi. Ba không cho, anh Hai nói chân em còn đau, không đi được đâu, thằng bạn thân lại nói để Hoàng đi cùng Loan. Lỡ có chuyện gì Hoàng còn lo cho Loan được, Giờ Loan đăng kí cho Hoàng đi được hông?

… thương lắm…” Loan ổn mà, Loan làm được”… biết thân biết phận, nó chuẩn bị những thứ cần thiết cho đôi chân của nó.”

chinh-phuc-cuc-dong-6-min
Bé Tôm và anh Nguyên – trợ lý của thầy Duy trong chương trình đi vịnh Vân Phong lần này

Cộng sự tốt nhất hệ mặt trời của Tôm

Anh Hải nắm chặt tay nó, nói hông sao đâu em. Tiếng nói của anh Hải như kéo nó về với thực tại là nó đang ôm chặt tảng đá một cách mất nết: mông chổng lên trời, mặt ngước ngước cầu cứu, 4 cái càng thì bo chặt lại y hệt mấy cái càng TÔM HÙM.

“Nắm tay anh rồi bước nhẹ qua”. Anh Trình đến đứng giữa hai tảng đá, bảo bám vai anh nè. Hai anh nói và mọi người động viên “cố lên em” không sao đâu. “Chị Tôm ơi bước mạnh qua như em nè” bé Nhi nói.

Rồi nó đưa tay cho anh Hải kéo, đứng dậy trên tảng đá bên này, anh Hải truyền nó qua cho anh Trình bên tảng đá bên kia,… Qua được bước đầu tiên, hơi thở nó nhẹ hơn. Nó vui lắm lắm. Thế là giọt mắt kia hông còn cơ hội để lăn tăn nữa, bất lực nó chảy ngược lại vào trong.
Nó men theo mọi người đi tiếp.

Cứ đi rồi sẽ đến

Suốt 1 tiếng đồng hồ leo lên leo xuống. Bò rồi trườn. Riết nó không còn sợ nữa, Ba nói làm được cái đầu tiên thì những cái còn lại không là cái mô tê chi hết.

Những đoạn đường sau, cùng với mọi người nó đi rất ngọt, leo rồi lết, rồi bò, rồi được kéo lên,… cuối cùng nó đến 1 nơi thấy mọi người tập tụ đông chụp hình, nó nhìn lên thì thấy mặt trời vừa nhú lên.

Hoàng hôn trên biển đẹp biết bao nhiều, cảm giác như đưa tay chạm nhẹ một cái là có thể ôm trọn mặt trời bé con kia vào lòng  rồi. Nhìn mặt trời mọc, lòng nó vui lắm. Thích lắm nhưng không đứng lâu, nó nói anh Hải: “anh ơi đi tiếp” – “đi đâu em” ?. Nhìn kìa!”

Anh vừa nói vừa chỉ tay qua phải, 1 mũi nhọn hình tam giác thưa các bác.

Cảm xúc nó như vỡ òa 

Nó đã đến cực đông! Cảm xúc nó như vỡ òa, vui lắm, nó muốn hét lên thật to, muốn chạy tới ôm Thầy khóc huhu vỡ òa.
Nhưng mà hông, nó hông làm vậy, hông phải vì hông dám đâu, là vì Thầy chưa tới… hihi. Thầy đi cuối cùng để hỗ trợ cả đoàn mà.
Nó quay lại vẫn thấy anh Hải đứng sau nó, hai anh em ngắm mặt trời lên, quan sát mọi người chụp hình, lưu lại khoảnh khắc đáng nhớ,… 

Ngay lúc đó, nó chỉ muốn gọi về cho Ba, bảo con gái làm được rồi, chân con đau nhưng con đã đi đến nới bằng chính đôi chân nhỏ của con. Nó muốn khoe với Hoàng, Loan nói ổn là sẽ rất ổn mà. Cơ mà không có sóng nên thôi nó chụp hình cùng mới mọi người.

Lời tri ân Thầy- người dẫn đường tuyệt vời

Thầy ơi, Phương Loan cảm ơn Thầy! Nó hông biết nữa, chỉ là ở cạnh Thầy nó có cảm xúc quen lắm, ngỡ như thân quen lắm rồi vậy, nó thấy thương Thầy. Suốt cả hành trình những lúc có thể nó đều lén lén nhìn Thầy: Thầy năng lượng, Thầy quan tâm, và dõi theo tất cả mọi người:

Thầy ăn khi mọi ngươi đã no bụng, Thầy ngủ khi mọi ngươi đã no giấc, Thầy dậy. Lờ mờ trong bóng tối, vì sợ ánh sáng đèn làm mọi người thức nên Thầy không mở đèn pin.

Thầy canh ba đi nằm canh 4 đã phải ngồi dậy rồi. Không muốn Thầy lo lắng nhiều nó tự hoàn thành mọi thủ tục nhanh nhất có thể, rồi giúp những thành viên khác gói ghém, sắp xếp đồ đạc.

Như vậy đấy, Thầy và Ba Phi giống nhau lắm, người Cam Ranh chất phác thật thà, thẳng thắn- nói luôn đi cùng với hành động. Từ nhỏ Ba luôn làm trước để bé Tôm quan sát, rồi bé Tôm làm theo… giờ gặp Thầy.

Thầy để học viên làm, tự trải nghiệm, lúc đó mỗi học viên sẽ cảm được và mang được về cho mình bài học riêng làm hành trang trong suốt chặng đường còn lại… nó thấm được, muốn có quả ngọt không dễ gì há miệng là có thể ăn, đường kinh doanh nó chọn cũng giống như đường cát kia vậy,…

Sẽ có lúc mệt, quá mệt rồi sẽ nản và muốn dừng lại nghỉ một chút, hay rẽ hướng… nhưng nếu vận dụng giải pháp y chang những bước chân nhỏ nhưng đều trên sa mạc cát ngày nào thì việc kinh doanh sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Bé Tôm nhớ mãi lời dạy của Thầy

Thầy Duy nói “Muốn đi nhanh hãy đi với người dẫn dắt. Muốn đi xa thì đi với người cùng chí hướng. Muốn đi sâu thì đi với đối thủ.”

Từ ngày có Thầy việc tiến tới con đường kinh doanh của nó trở nên dễ dàng và đơn giản hơn, nó biết phân ra, chia nhỏ và làm từng việc một để hướng về đích chung.

Như ngày đi vịnh Vân Phong, từng bước chân nhỏ trên sa mạc, từng bước nhỏ vượt qua rừng, từng lần bò lê nhỏ để đến với đích đến cuối cùng là mũi cực đông tam giác từng đi vào huyền thoại ấy.
Nếu xác định được mục tiêu ban đầu, nếu đã xác định được đích đến của mình, thì từng hành động nhỏ, từng việc làm nhỏ sẽ góp nên kết quả to lớn.

MUỐN ĐI XA HÃY ĐI CÙNG ĐỒNG ĐỘI

Suốt cả hành trình chinh phục núi cao nó có những đồng nghiệp vô cùng tuyệt vời.

Lúc nó mệt lết nửa bước cũng không nổi, luôn có bàn tay ai đó phía sau lưng đẩy nhẹ nó về phía trước, rồi nó không quay lại, nó lại mạnh mẽ bước tiếp phía trước.

Lúc leo đường núi dốc cao, luôn có ai đó quay lại nắm lấy tay nó kéo lên dốc, lúc nó sợ không dám nhảy qua vách đá, luôn có nhiều đồng đội dang rộng tay đón nó, đỡ và dìu nó vượt qua, qua đoạn toàn hàu và san hô, nó lại chân đất, có đồng đội cõng nó qua…. yêu thương, nhớ, xúc động,… đó là cảm xúc hiện tại của nó bây giờ,…

chinh-phuc-cuc-dong-4-min
Team số 2 – về đích thứ 5

Thật sự nó cảm thấy rất may mắn khi được đồng hành cùng các anh chị em bạn bè tuyệt vời đến thế. Thật sự mọi người rất rất rất là tuyệt vời.
Du lịch chính là như vậy, học tập hay kinh doanh cũng như thế,,, bè lũ luôn mang đến sức mạnh không gọi thành tên. Đi cùng băng phái sẽ tạo thêm niềm tin, trong những lúc mình không chắc chắn, có đồng hành chia sẻ thêm kinh nghiệm, trải nghiệm về vấn đề mình chưa từng trải qua,…

Phương Loan cảm ơn Anh Hải, Anh Nguyên, Anh Tiến, Anh Bảo, Anh Tường, chị Toàn, chị Vân suốt cả hành trình dài đã luôn yêu thương qua tâm và push em từ phía sau.

Nếu không có mọi người. Bé tôm như em sẽ chẳng thể làm được nhiều như thế. 

Bé Tôm thầm cảm ơn Thầy và tất cả các anh chị BE rất nhiều. Cảm ơn trời đất đã cho Tôm sức khỏe thật tốt để Bé Tôm hoàn tất chặng đường đã chọn. Và cảm ơn những khó khăn, những chướng ngại vật đã giúp Phương Loan lớn hơn thêm mỗi ngày.

Học hỏi ngày hôm qua, sống cho hôm nay và hy vọng vào ngày mai.

                                                                                                                  Sài Gòn, 19/03/2020

PHẠM THỊ PHƯƠNG LOAN

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *