Hồi xưa, nó là một cô sinh viên vừa học vừa làm không biết mệt. Chỉ cần là cái nó thích dù mệt cách mấy nó cũng gắng sức hoàn thành.
Hồi còn là sinh viên, nó làm đủ nghề trên đời, từ tay chân đến trí óc, từ đi đó đi đây đến ngồi văn phòng. Nhưng nhờ vậy mà giờ đây nó có cái để nhớ về, có những hồi ức không thể quên của chính mình.
Công việc mà đi đó đi đây nhiều nhất chính là làm tour guide. Sau giờ học, vào những ngày cuối tuần nó sẽ nhận làm tour guide cho các khách Tây tại Việt Nam.
Nó dẫn các bạn Tây của mình đi khắp Sài Gòn, nhiều lúc là đi cả ngoại tỉnh nữa.
Làm tour guide cho nó rất nhiều kinh nghiệm luôn, nó được nói tiếng Anh suốt ngày như nó thích, nó được khám phá những cái hay mà nó hằng mong ước và hơn hết nó có những người bạn Tây như nó từng mong.
Mỗi một công việc đều mang lại cho mình những cảm giác khác, nhưng chỉ cần là công việc mà mình thích thì làm nhiều cách mấy cũng không biết mệt. Có những ngày nó dẫn 3 đoàn khách, nó đi từ 9h sáng đến tận 3h ngày hôm sau mới về tới nhà.
Nhưng những lần đi như thế nó vui, nó thích nên nó không biết mệt là gì, và cứ vậy tuần nào cũng thế.
Giờ nó mới hiểu ra rằng, vốn chỉ khi con người ta làm cái mà mình thích thì sẽ làm bằng cả đam mê và nhiệt huyết.
Nó của ngày xưa là vậy, nó của hôm nay có đứa con tinh thần của mình BETOM không chỉ là làm vì thích nữa mà làm vì tình yêu. Yêu những chú tôm hùm gắn bó với nó từ thuở ấu thơ, yêu thương gia đình của nó. Nên nó sẽ còn tiếp tục chiến đấu nữa để có thể đưa BETOM của nó lên một tầm cao mới và đưa tôm hùm Việt đi khắp năm châu.
Khi con người ta vẫn còn trên đời, tưởng rằng còn nhiều thời gian, nhiều cơ hội. Thực ra cuộc đời là phép trừ, gặp nhau một lần, ít đi một lần.