KỶ NIỆM LẦN ĐẦU CÙNG GIA ĐÌNH VUI CHƠI TẠI SÀI GÒN | BÀI 159

Phương Loan, Uyên, Liên và Ba Mẹ

Mới đó, thấm thoát thời gian trôi nhanh thật. Chớp mắt nhìn lại đã là 2 năm. 2 năm con bé nó bận rộn xây dựng ước mơ và khát vọng của riêng mình, Bổng nay nó nhớ, nhớ ba mẹ, nhớ Hai, nhớ bè bạn thân thiết. 

Lần đầu tiên nó được gặp đủ ba mẹ bạn bè tại Sài Gòn cũng là lúc nó tốt nghiệp đại học. Thời gian trôi nhanh quá đến mức nó ngỡ ngàng không tin là đã 2 năm trôi qua. 

Lần đầu nó được làm hướng dẫn viên, dẫn ba mẹ bạn bè đi khắp Sài Thành – nơi mà nó gắn bó suốt 5 năm thời đại học. 

Phương Loan và Mẹ
Phương Loan và Mẹ

Nó đưa ba mẹ đi ăn sáng, uống cà phê ngồi trò chuyện, đơn giản thế thôi mà ấm cúng đến lạ thường. Nó biết chỉ cần là ba mẹ nó ở bên thì dù là nơi sang trọng hay dân dã đều trở nên ấm áp lắm. 

Bé Tôm và ba (2)
Bé Tôm và ba

Nó được anh chị bạn bè xa gần đến chúc mừng nó, mọi người cùng theo sự sắp xếp của hướng dẫn viên là nó. Cứ tin và đi thôi. 

Kết quả chuyến đi một ngày là niềm vui tột đỉnh, một niềm vui lạ lắm mà đến giờ ngồi lại nó vẫn mơn man cảm giác ấy trong lòng. Cả nhà nó cùng nhau đi ăn, đi hát, đi chơi, ngồi cùng nhau trò chuyện tại một không gian mới mà không phải là nhà nó như mọi lần. 

Cả nhà Phương Loan
Cả nhà Phương Loan

Hôm đấy, trên nét mặt mỗi người nó nhìn và nhớ được từng nụ cười, từng ánh mắt. Ai cũng vui vẻ, hòa nhập với không gian mới rất nhanh chóng. 

Lần đầu, gia đình nó vô Sài Gòn một cách hùng hậu và đông đủ, lần đầu ấy cho một lý do rất đáng nhớ – nó tốt nghiệp. 

PHẠM THỊ PHƯƠNG LOAN

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *