Tình mẹ luôn là một định nghĩa rât thiêng liêng. Tình mẹ không câu từ nào có thể lột tả được. Tình mẹ luôn nhẹ nhàng thế đấy nhưng lại chưa hề đổi thay dù thời gian có trôi đến đâu đi nữa.
Chị Bảy của Phương Loan là một người mẹ với tình yêu thương bao la đến thế. Mang nặng đẻ đâu, đúng là đến thời điểm này con vẫn chưa thể hiểu được cảm giác ấy, nhưng con lúc này đã đủ lớn để hiểu và cảm nhận được tình yêu thật đong đầy mà Mẹ trao cho anh em tụi con.
Bé ba của Mẹ hôm nay đã lớn, đã thấu hiểu được dăm ba chuyện đời, và Bé ba của Mẹ hiểu rằng tình Mẹ là điều thiêng liêng nhất mà không có bất cứ tình cảm nào trên đời này có thể thay thế hay so sánh được.
Cách mà Chị Bảy dạy con cũng lạ lắm. Chị không quát tháo, không nóng vội, cũng không hẳn là nhẹ nhàng. Cái cách mà Chị Bảy dùng là thấu hiểu tụi con, Chị luôn đặt mình vào vị trí của tụi con sau đó mới bắt đầu lý giải. Thương lắm chị Bảy của con đã luôn âm thầm đồng hành cùng con cả hành trình hơn 25 năm.
Từ lúc con biết nhận thức, con đã cảm được cách mà Mẹ thương tụi con, không la mắng lớn tiếng, chị Bảy lúc nào chị chọn cách nói chuyện như những người bạn để dạy con những điều hay lẽ phải. Chị Bảy tuyệt vời nhất nhất.
Con nhớ lúc con bắt đầu những chuỗi ngày vùi đầu vào ôn thi đại học, chị Bảy đã luôn âm thầm lặng lẽ quan tâm và chăm sóc con từng chút một. Từng đĩa trái cây, đĩa bánh, từng ly sữa, ly nước, con cảm nhận được hết, nhưng có chăng lúc đó con không thể nói thành văn với mẹ những lời yêu thương.
Rồi dần dần, ngày con vào nhập học đại học, chị Bảy tiễn con đi mà nước mắt rơi, nhìn con đi xa lắm Chị mới quay vào nhà, Mà điều này con chỉ biết được từ anh Hai thôi. Ôm nhau cái ôm rồi phải xa nhau cả năm trời.
Rồi đến lúc, con bị tai nạn, một tay chị Bảy lo lắng hết mức cho con mà không oan thán lời nào, chị Bảy truyền cho con tinh thần lạc quan đánh bại hết những sợ hãi của con lúc đó. Nhờ chị Bảy mà Bé Tôm không còn lo sợ, Bé Tôm mạnh mẽ hơn rất rất nhiều.
Nhiều lúc, con ở Sài Thành rộng lớn này một mình, con nhớ lắm, nhớ từng bữa cơm chị Bảy nấu, nhớ từng câu từ chị Bảy nói, nhớ nụ cười, cử chỉ và nét mặt của chị Bảy nữa.
Hôm nay, Bé Tôm của Mẹ chính thức đủ trưởng thành để thấu và hiểu hết những tình cảm ấy. Những tình cảm vốn không thể tả được thành lời, những câu từ lúc trước con chưa thể nói thành văn, hôm nay con có thể nói được với mẹ.
Người Mẹ tuyệt vời của tụi con, mẹ cả đời đã phải vất vả, gồng gánh chăm lo cho cả gia đình, cho những đứa con thơ của mẹ. Con biết là dù con có lớn hơn thế nào nhưng trong mắt mẹ tụi con vẫn mãi nhỏ bé mẹ nhỉ. Con biết, dù năm tháng có trôi qua thêm ngàn năm nữa, tình mẹ cũng chỉ có rộng lớn, bao la hơn mà thôi.
Cuộc sống này vốn không thể biết trước được điều gì, con hiểu, nên từ giờ con sẽ chia sẻ hết, nói hết những lời trong lòng mình với chị Bảy thân thương của con.
Thương chị Bảy rất nhiều!!!
Hãy yêu thương khi còn có thể.