Đời sinh viên – một cuộc đời hoàn toàn khác của rất rất nhiều người. Thời sinh viên sẽ đẹp lung linh nếu chúng ta tìm được những người bạn hợp tình hợp tính và cùng chí hướng đúng không ạ.
Phương Loan may mắn tìm được cho mình những người đồng đội như thế. Kể ra thì thân nhau chắc cũng được một khoảng thời gian 7 năm rồi. 7 năm con số không dài cũng chẳng ngắn. 7 năm một hành trình chúng ta đi cùng nhau những ngày ngông nghênh nhất.
7 năm khoảng thời gian chắc cũng đủ lâu để những con người không cùng quê, không chung tiếng nói này hiểu hết về nhau.
Chắc phải tính từ sau khóa học quân sự thì chúng ta mới thật sự thân thiết và gắn bó với nhau như vậy. Khóa quân sự luôn là nơi xây đắp nên rất nhiều điều đẹp đẻ các bạn nhỉ, chúng ta cùng nhau bị tiếng còi giục thức dậy, tập thể dục mỗi sáng, lên lớp từ sáng đến tận chiều tối. Và tối đến chúng ta lại cùng nhau tham gia các chương trình, các trò chơi. Có lẽ từ những lần như vậy đã vô tình làm thành sợi dây gắn kết những con người xa lạ này.
Dần dần chúng ta cùng nhau ngày ngày lên lớp, tham gia các hoạt động lớn nhỏ trong trường, rồi thì học nhóm ôn thi, cứ thế lại dần gắn bó nhiều hơn nữa.
Cái ngày mà chụp kỷ yếu cũng là cái ngày mà chúng ta nhớ về nhau nhiều nhất, nên quyết tâm phải làm một album ảnh mà sau này ngồi nhìn lại phải thật đã.
Những cử chỉ, tình cảm gắn kết của những con người trẻ tuổi ấy nó bền chặt mà lại pha thêm phần vô tư.
Hôm nay đúng như cảm xúc đã định ra ban đầu là ngồi lại nhìn hình phải thật tình và thật đã. Những tấm ảnh xưa như mới hôm nào, tình cảm trong đó vẫn còn ấm nồng nàn như cũ.
Những con người trong bức ảnh giờ mỗi người một định hướng, chắc gặp nhau đông đủ là một điều không dễ nhưng quên được nhau là một điều rất khó và chắc chắn là không bao giờ.
Thương nhớ bạn – những tri kỷ thật đáng quý.