Vu Lan là ngày lễ hằng năm để tưởng nhớ công ơn đấng sinh thành (và tổ tiên nói chung) – cha mẹ của kiếp này và của các kiếp trước. Vu Lan – ngày mà con về với Ba Mẹ.
Bên ba mẹ mỗi ngày, nhưng không hiểu sao ngày Vu Lan là ngày mà con cảm thấy thương Người nhiều vô kể. Không hiểu sao đến ngày này, nghe bài kinh tụng “Vu Lan Báo Hiếu” là nước mắt con rơi, nghẹn giọng không đọc tiếp được.
Qua bài giảng con biết và hiểu được những khó khăn của Ba Mẹ. Người tạo ra con là bao nhiêu gian khó, nhưng những gian nan đó chưa bao giờ Mẹ kể cả. Mẹ đau đớn từ khi mang con trong bụng, sinh con ra rồi từng ngày dưỡng dục con thành người. vất vả là thế nhưng chưa bao giờ con nghe một lời than trách từ Mẹ.
Với Mẹ chỉ cần con khỏe vui là Mẹ an tâm. Tình yêu thương bao la đó, con tự hỏi bao giờ con mới có thể báo đáp được.
Tiếng gọi Ba Mẹ nó đơn giản vậy ấy, chỉ 2 tiếng mà ý nghĩa nó thiêng liêng hơn bao giờ hết.
Ba Mẹ một đời vất và gồng gánh vì tương lai và hạnh phúc của chúng con. Trong mắt con Ba Mẹ chính là những siêu anh hùng vĩ đại. Thương nhớ lắm những người hùng vĩ đại của đời con.
Mỗi một năm vu lan đến, chúng con cùng Ba Mẹ đi chùa cầu nguyện, tự hào và hạnh phúc cài lên ngực trái – nơi trái tim mình bông hoa hồng đỏ thắm. Hoa hồng đỏ làm con vui và hạnh phúc hơn bao giờ hết. Cả đời con chỉ mong mình cài mãi màu hoa hồng đỏ ấy, rực rỡ không phải vì màu hoa mà là vì con còn có Ba Mẹ. Nhưng năm nay con chỉ có thể ở xa để mong nhớ về Mẹ và Ba thôi. Con hư lắm, Vu lan không về.
Vu lan những năm trước tụi con về với Ba Mẹ. Vu lan năm nay 5 đứa tụi con hư hỏng đi xa không về. Tụi con nhớ cả nhà nhiều lắm lắm luôn. Nhớ Ba mẹ Bảy (Ba Mẹ ruột của Tôm), nhớ Mẹ Hiền Ba Lợi (Ba Mẹ của Rô), nhớ Bố Mẹ Mai (Bố Mẹ nuôi của Tôm và là Ba Mẹ ruột của Liên) và Ba Mẹ Uyên.
Uyên là bác sĩ của BV Khánh Hòa, Rô có sự nghiệp của riêng mình, Liên đang là phiên dịch viên tiếng Hoa, con Bé Tôm đang gây dựng sự nghiệp của minh.
Tụi con của hiện tại đã lớn hơn, trưởng thành hơn và đã có sự nghiệp công việc ổn định. Nhưng biết làm sao được, công việc ổn định, đồng nghĩa với việc tụi con không thể sống và làm việc theo cảm xúc của riêng mình được mà phải có trách nhiệm hơn. Vì công việc không chỉ của riêng mình mà còn ảnh hưởng đến cả một tập thể. Thế nên không thể về ôm lấy những người hùng của con. Và tụi con không thể cùng nhau đi cầu phúc cho Ba Mẹ được. Chỉ có thể lặng thầm cầu mong những anh hùng luôn khỏe mạnh mà thôi.
Nơi phố thị xa xôi, tụi con nhớ lắm, và hơn ai hết tụi con ngóng trông ngày được về nhà. Năm nay con ngồi đây, một mình giữa đất Sài Thành rộng lớn mà nhớ da diết những mùa vu lan trước. Những mùa mà con được gần Ba và Mẹ.
Cứ mỗi mùa vu lan là chúng ta lại cùng nhau tham gia rất nhiều những hoạt động, duy chỉ đặc biệt ngày hôm ấy là cả nhà chúng ta không tách nhau ra.
Trước đó thì tập múa để diễn văn nghệ vu lan, con gái tự hào được góp chút sức để mang đến niềm vui cho những bậc Cha Mẹ trên cuộc đời, Con tập bài múa bằng cả tâm tư và chỉ nguyện cầu, mỗi điệu múa con dâng lên Đức Phật sẽ giúp Ngài vui và thấu cho nỗi lòng của những người làm con như con. Mong lắm những người Cha người Mẹ trên đời này được hạnh phúc.
Con giúp các sư thắt các hoa hồng vu lan: Hoa hồng đỏ là biểu tượng của sự cao quý, thể hiện tình cảm chân thành mà con cái dành cho bậc Cha Mẹ của mình. Đó là một sự nhắc nhở về may mắn và tự hào vì vẫn còn cha mẹ. Hoa hồng trắng cài trên ngực áo vào lễ Vu Lan dành cho những người đã mất cả cha và mẹ. Màu trắng tượng trưng cho sự tưởng nhớ và sự chia lìa âm dương. Hoa hồng trắng như nhắc nhở rằng con người đã mất đi những thứ quý giá nhất trên cõi đời này, do đó cần phải sống thật tốt để người yêu thương đã lìa khuất được an tâm.
Hoa hồng vàng trong lễ Vu Lan là một sự xuất hiện đặc biệt. Nó dành cho những người xuất gia. Các tu sĩ mượn thân do cha mẹ sinh ra để tu hành, cứu độ chúng sinh. Sự cứu độ nhân sinh đạt tới sự giác ngộ là một cách báo đáp ân nghĩa tuyệt nhất. Đó là cách để báo hiếu cho cha mẹ ở hiện tại và ở nhiều đời khác. Những người tu sĩ còn có cha mẹ rộng hơn là tất cả chúng sinh. Do đó, cài hoa hồng vàng thể hiện tâm hồn cao cả, tấm lòng cao quý. Màu vàng là màu của đạo Phật. Nó thể hiện sự giải thoát, cưu mang, tuệ giác. Do đó, trong ngày lễ Vu Lan, người tu hành cũng muốn mượn màu hoa hồng để thể hiện tinh thần đúng của ngày lễ này là sự giải thoát.
Đấy là những lời mà các sư giải thích cho con hiểu về màu và ý nghĩa của từng bông hoa. Bất giác trong giây phút ấy, con thấy mình may mắn vì mình còn đủ đầy Mẹ Cha nên phải làm điều gì đó khiến Ba Mẹ mình vui.
Con chọn món quà tâm đắc nhất tặng cho ba mẹ, vì vào đêm làm lễ vu lan sẽ có hoạt động các con cái lần được gọi tên để tặng quà cho ba mẹ. Mỗi lần như vậy nó vui lắm, hóng đến lúc tên nó được gọi. Món quà của con gái nhỏ có thể không lớn nhưng đó là tấm lòng cảu con, nên là ba mẹ lúc nào nhận được quà cũng vui vẻ hạnh phúc cả.
Quê mình vui hơn hết là có lễ thả đèn hoa đăng. hoạt đồng sơn thuyền, làm hoa đăng bằng xốp để thả hoa đăng trên biển, biển “ Bãi Tây” ở cam ranh. Năm nào cũng nguyện cầu một điều là Ba Mẹ mãi bên con, mong Ba Mẹ con thật nhiều sức khỏe.
Mỗi năm như vậy là cả nhà mình cùng nhau làm công quả phụ nhau nấu ăn chay để cúng và để đãi khách đến chùa cúng dường và ăn cơm chay. Cực nhưng vui lắm, được ở cạnh Ba Mẹ.
Giờ vô sài gòn xa nhà, đến ngày vu lan báo hiếu cũng không về được. Con buồn và nhớ nhà lắm.
Tự nhủ lòng từ vu lan sau tụi con sẽ tập hợp về đầy đủ nha Phạm Thị Kim Liên Nguyễn Nữ Phương Uyên Trần Đình Minh Trí Phạm Xuân Phương.
Chúc đại gia đình của tụi con thật nhiều sức khỏe, thật hạnh phúc để tụi con đi đâu cũng luôn nhớ, đi xa và luôn muốn trở về.
Cầu mong những đấng sinh thành sẽ có một cuộc sống hạnh phúc.
Thương nhớ gia đình con.
|Công Cha như núi Thái Sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra.