NÓ TỪNG LÀM GIA SƯ 7 NĂM LIỀN | BÀI 191

GIA SƯ nghề mà nó rất thích và có duyên gắn bó suốt một quãng thời gian 7 năm. 

7 năm con số không quá dài nhưng cũng chẳng phải là ít để nó có đủ những kỷ niệm với nghề – gia sư.

Ngày mà nó bắt đầu làm gia sư là khi nó bắt đầu học cấp 3. Những người học trò đầu tiên của nó là những người em họ của nó. Vì có thành tích học tập tốt nên nó đã được các cô chú tin tưởng giao những đứa em họ lại để nó kèm. 

Nó ngày đó dạy học cũng bài bản lắm nha. Học trò của mình trong giờ học thì là học trò, nhưng sau giờ học thì vẫn chị chị em em bình thường. 

Rồi dần, nó phải lên Sài Gòn học đại học, lên đến đất Sài Thành lạ lẫm này thời gian đầu nó còn sợ và chưa dám mở mình ra hòa nhập với nhịp sống nhanh nơi đây. 

Nhưng sau 1 năm, nó bắt đầu thay đổi, không còn yếu đuối nữa, nó mạnh mẽ và tự lo cho bản thân mình. Ngày đó nó làm gia sư một lúc rất nhiều học trò. 

Phương Loan và cậu học trò của mình
Phương Loan và cậu học trò của mình

Có đứa thì ngoan ngoãn, hiền lành nhưng cũng lắm những học trò tinh nghịch. Nhưng với tính cách hoạt bát của mình nó đã thuần phục được hết những em ấy. Trong giờ giảng của nó không khô khan toàn kiến thức sách vở mà có cả những câu chuyện vui để các bạn nhớ bài nhanh hơn lâu hơn. 

Cả một quãng thời gian cô trò cùng cố gắng, thành quả mà khiến nó vui hơn cả học trò là sự tiến bộ của học trò mình. Chỉ cần học trò của nó có chút tiến bộ thì coi như nó thành công. 

Phương Loan cùng học trò
Phương Loan cùng học trò

Lam gia sư ngày đó cũng gian nan bội phần. Nhiều ngày nó nhận 2-3 ca dạy, lúc thì tân bình, khi thì bình thạnh và nhiều quận khác nữa, trong khoảng thời gian giữa hai lớp là thời gian nó chạy ngoài đường. Riết rồi thời gian nó ở nhà học trò và ngoài đường còn nhiều hơn là thời gian ở nhà nữa. 

Phương Loan và 2 bé học trò cưng
Phương Loan và 2 bé học trò cưng

Vậy mà công việc gia sư đã giúp nó có thu nhập trang trải suốt những năm học đại học. Làm gia sư kể ra cũng vui lắm, nhiều khi mấy đứa nhỏ trò chuyện cùng mình, mình cũng bất giác buồn cười với câu chuyện của nó. Lâu dần, cô trò thân thiết như những người bạn của nhau, tâm sự chia sẻ và cùng nhau học tập. 

Suốt 7 năm nó gắn bó với cái nghiệp gia sư, vui buồn sướng khổ đều đủ cả, nhưng những gì lưu lại trong nó bây giờ là niềm vui mỗi khi nhớ lại. 

Cảm ơn những trò nhỏ của chị Loan đã cùng chị cố gắng và tiến bộ hơn mỗi ngày nhé!

PHẠM THỊ PHƯƠNG LOAN

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *