ĐÔI KHI PHẢI DỪNG LẠI ĐỂ ĐI TIẾP | BÀI 78

Mỗi người chúng ta đều có những hoạt động thường nhật hàng ngày, những công việc cứ lặp đi lặp lại theo đúng chu trình vốn có của nó. Mỗi sáng ta thức dậy, vệ sinh cá nhân, lao vào công việc. Rồi chiều về thì thư giãn cùng gia đình bè bạn. Một cuộc sống trong vòng tròn khép kín đã bao giờ khiến bạn cảm thấy muốn dừng chân chưa? 

Trong tất bật những lo âu, có bao giờ bạn chùn chân mỏi gối?

Trên con đường vạn dặm có khi nào bạn muốn đứng lại hay lui về?

Trên hành trình hoàn thành mơ ước của chính mình có giây nào bạn muốn bỏ cuộc?

Phạm Thị Phương Loan
Phạm Thị Phương Loan

Thật sự, mỗi người chúng ta sinh ra ai cũng có góc khuất của riêng mình, góc riêng trong tâm hồn để dành suy nghĩ, một góc nhỏ gom gọn ước mơ. Hai từ “hành trình” chưa bao giờ dùng để diễn tả một con đường ngắn cả, “hành trình” là một chuyến đi có khi còn hơn vạn dặm, đích đến của hành trình mình chọn có khi thật xa, nhưng nếu bước nhanh thì có khi lại gần. 

Đôi khi trong cuộc sống có những lúc cuộc đời cho ta thử thách, thử thách lòng kiên định của ta, thử thách sự kiên trì nhẫn nại, hay đơn thuần phép thử ấy chỉ muốn biết chúng ta có thật sự đam mê hay không thôi. 

Không có con đường trải đầy hoa hồng đúng không các bạn, cũng chẳng có bông hồng nào mà không có gai. Muốn chinh phục cái đẹp như hoa hồng phải chịu được gai đăm hay phải biết cách bảo vệ mình né những cái gai nhọn ấy. Muốn chạm được vinh quang phải đi qua ngàn gian khó, đó là quy luật tất yếu của cuộc sống này. 

Phạm Thị Phương Loan
Phạm Thị Phương Loan

Cả một quá trình khó khăn đó sẽ không tránh khỏi những lúc mỏi gối muốn chùn chân, những khi tinh thần tuột dốc muốn dừng lại. 

Nên như vậy, mỗi khi cảm thấy tuyệt vọng, chán nản, bế tắc trên đường đời. Thì nên dừng chân nghỉ chút và hỏi:”lý do ngày đó ta lựa chọn bắt đầu là gì? Ngọn vinh quang phía kia mình tại sao mình không đi tiếp? Và vì sao ta phải đi tiếp? Hay có chăng là điều gì làm ta mệt mỏi vậy?”

Dừng lại nghỉ chân đôi chút, tự vấn tâm mình vài ba câu hỏi để rồi khi nhận lại được câu trả lời mình sẽ mạnh mẽ hơn như thế. 

Dừng lại để thấy mình của ngày hôm qua, để thấy ta đã từng làm được những gì, để thấy được những gian nan khó khăn ngày qua mình đã bước đi dũng cảm như thế nào. Và vì sao ngày đó làm được như vậy?

Dừng chân để nghỉ ngơi, để suy ngẫm chứ không để bước lùi. Chậm lại để mai ta bước những bước chân vững vàng hơn, chắc chắn hơn, và bước đi xa hơn.

Bản thân Phương Loan cũng thế, những ngày đầu thành lập BETOM có muôn ngàn gian khó, và Phương Loan đã chinh phục được khó khăn tạm thời ấy để đưa BETOM ngày càng vững mạnh hơn. 

Trên hành trình xây BETOM, nuôi BETOM lớn cũng có những khi Phương Loan dừng lại, dừng để ngẫm nghĩ về những gì mình đã làm được, dừng để hoạch định một tương lai rõ ràng hơn nữa và dừng để nạp năng lượng cho bản thân mình. Những nhịp dừng ấy giúp những bước chân sau này của Phương Loan dài hơn, chắc hơn vững hơn. 

Bởi khi ta hiểu được hết chính mình, nắm bắt được nhịp giải quyết những chướng ngại tạm thời kia thì mình sẽ có thêm sức mạnh. Bước qua một chông gai thì mình sẽ trở nên vững vàng hơn một chút, san bằng được một tảng đá một chướng ngại vật thì đường ta đi nó rộng mở hơn. 

Phạm Thị Phương Loan
Phạm Thị Phương Loan

Hãy luôn nhớ rằng mọi khó khăn hay trở ngại chỉ là tạm thời, còn phong độ mình giải quyết những chông chênh ấy mới là mãi mãi. 

Chậm. Nhưng không chậm.

Dừng lại để đi xa hơn. 

|Những khó khăn trong cuộc sống là điều không thể tránh khỏi – việc cần làm là lựa chọn cách thức để vượt qua. 

–L.O.Baird–

PHẠM THỊ PHƯƠNG LOAN

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *