Sáng nay đi học. Vì giai đoạn Covid nên để được đi học, Cả Thầy và trò đều tuân thủ: [Quy tắc học Offline thời Covid khá thú vị]
- 100% đeo khẩu trang, trước khi vào phòng 100%
- Vệ sinh tay qua nước tẩy, vào không quá 30 người
- Phòng chứa 100 người chỉ ngồi dưới 30 người mà cách xa nhau
Cả lớp đều tuân thủ nghiêm quy tắt thời Covid, vì hơn ai hết Phương Loan hiểu rằng, “một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ”, trong giai đoạn này cũng vậy, chỉ cần trong tập thể có một người không khỏe là sẽ ảnh hưởng cả tập thể. Nên dù đi đâu làm gì cũng đều nhớ đeo khẩu trang, sát khuẩn tay, vệ sinh thật sach.
Dô lớp rồi, Tôm ngồi học ngoan ngoãn, ngồi nghe từ đầu đến cuối, ghi ghi chép chép cẩn trọng đủ điều.
Tới phần cam kết cũng ghi luôn rồi.
Cũng cam kết luôn rồi.
Vậy mà cuối buổi Thầy phán câu xanh rờn.. “Loan Tôm hùm đâu học lớp này”.
Nghe mà vui thấy ớn luôn chị Lâm Huỳnh Nhã Trân…
Sáng nay là nhóm học đã đời mà chưa làm được gì sau gần 1 năm học với Thầy tại Be Training. Mục đích buổi gặp để cùng các bạn ấy dịch chuyển sang một trang thái HÀNH ĐỘNG trên sự CAM KẾT mạnh mẽ, sau một thời gian sẽ thành thói quen hành động. Và từ đó, từng bước nhỏ chủ động xây doanh nghiệp của mình.
Lâu rồi nhỏ mới lại ghé lớp, cũng 6 tháng rồi. Bao cảm xúc ngày đó lại ùa về. Cái cảm xúc bỡ ngỡ ngày đầu đến lớp, lần đầu gặp Thầy, đến cái cảm xúc quen thuộc là trò chuyện cùng Thầy và các Anh Chị trong lớp. Mỗi ký ức xưa cứ như được mùa ùa về không ngớt. Nghỉ dịch ở nhà Nhỏ nhớ quá nhớ Thầy và các anh Chị, dù rằng vẫn học online mỗi ngày, nhưng sao cái xúc cảm gặp trực tiếp nó khác hẳn.
Từ nơi đó nó bắt đầu xây những viên gạch đầu tiên cho BETOM. Từ nơi đó nó gặp những Anh Chị bạn tuyệt vời nhất….Nơi đó nó tìm thấy chính mình. Cảm ơn Thầy và các Anh Chị đã dìu dắt Tôm từng bước một để doanh nghiệp nhỏ của Tôm mỗi ngày mỗi chắc hơn. Tôm nhớ anh chị lắm rồi, mong dịch chóng qua, đất nước yên bình, thế giới sẽ qua được giai đoạn khó khăn này. Đợi khi Covid qua đi chúng ta gặp nhau tay bắt mặt mừng nhé Anh Chị.
Chờ hết dịch ta lại lên lớp… ten ten ten tèn…
|Không cần nhanh miễn là đừng dừng lại.
PHẠM THỊ PHƯƠNG LOAN