Thói quen hằng ngày của Bé Tôm là: sáng lăn ra đi kiếm cơm. Chạy tới chạy lui, làm này làm nọ, dù có tất bậc cũng không hề gì, vì làm là để kiếm cơm kia mà. Nhưng mà vui. Cảm giác được làm việc, lao động là vinh quang cơ mà. Có làm thì mới có ăn, hihi. Tôm là người của công việc cơ mà, có thể học bài hay làm việc nhập “zone” đến mức không quan tâm thế giới xung quanh luôn đó.
Sau cả ngày làm việc quần quật, về đến nhà là thời gian cho bản thân. Vệ sinh cá nhân, ăn uống nghỉ ngơi và… học nữa đó nha.
Ban đêm là lúc Tôm dành thời gian để mình tĩnh lặng, là khoảng thời gian trong đầu không có gì khác ngoài việc cùng với các anh chị lắng nghe Thầy giảng, mắt nhìn tai nghe tay gõ gõ viết viết,…
Ngày nào cũng thế, ngày nào cũng vậy,… cứ 8h30-11h30 là giờ luyện công, “khí tụ đan điền”. Đến giờ bế quan là điện thoại auto vô chế độ im lặng, tin nhắn đến hay cuộc gọi tới gì cũng không màng,…
“Anh/chị chờ em xíu nhen, em luyện công xong em gọi lại anh nha”
Vậy là thói quen sáng làm tối học của Bé Tôm được hình thành như vậy đó. Làm điều mình yêu thích vẫn là điều tuyệt nhất, phải không nào.