Cảm giác khi làm việc không biết mệt mỏi, nhỏ thích cảm giác đó lắm. Cảm giác sống hết mình, cảm giác được trân trọng và tận dụng từng phút giây, dồn hết tâm trí vào một việc đang dang dở mà quên hết sự đời.
Từ nhỏ, Phương Loan đã thích cảm giác tập trung học tập như vậy rồi.
Tất cả trong đầu lúc ấy chỉ có một suy nghĩ một cảm giác, làm sao hoàn thành tốt nhất, chất nhất, mà không một chút tì vết.
Bản thân nó từ lâu nhận ra nó là một nhỏ cầu toàn. Mọi người luôn bảo bé Tôm nhóm I rặc nè,… D nữa,.. hôm nay tôm đính chính xíu xíu là Bé Tôm nó cũng C quá trời luôn nha mọi người ơi.
Từ ngày đi học, cho đến hiện tại làm kinh doanh, nhỏ có một tật xấu là một khi đã ngồi vào bàn học hoặc ngồi vào bàn làm việc thì dù trời có sập xuống thì nó cũng không quan tâm đâu.
Ngày đi học, nó thích nhất là chủ nhật, vì chỉ có chủ nhật được nghỉ nguyên ngày: lịch trình chủ nhật của nhỏ là dậy lúc 5h30 và lập tập ngồi vào bàn, bật ngay chế độ “làm bài tập”, nó bắt đầu từ 5h30 sáng đến 4-5 giờ chiều,… một vị trí, chỉ đứng dậy 2-3 lần đi vệ sinh và rót nước – hết.
Lúc giành hết tâm trí cho công việc, nó chẳng thêm biết đói, chẳng màn ăn,… đôi lần mẹ mang đồ ăn vô tận bàn học, nhưng cái tô đồ ăn vẫn cứ đầy,… cho đến khi nó xong những thứ cần làm.
Cho đến hiện tại, mỗi tuần nó đều dành 2 ngày mỗi tuần không “hẹn hò” với khách, với đối tác hay bạn bè, không tele hay chat,…sau khi bàn giao và sắp xếp mọi thứ cần làm của một ngày, nó lại bật chế độ tự tu.
Lạ thường lắm, khi bật chế độ tự tu nó như quên hẳn là cái đồng hồ vẫn tik tok từng giây, nó quên là hôm nay nó chưa ăn gì, quên mất đi việc đã 3-4 tiếng chưa đúng dậy vận động.
Lạ lắm khi nó tập trung là quên hết ngoài kia mưa hay nắng, đầu và tim cả tứ chi của nó chỉ nghĩ đến cái nó đang làm hiện tại thôi, và không xong không ăn không đứng dậy.
Ngày có ba mẹ ở bên nó luôn được la là ăn rồi làm, ăn xong muốn làm gì làm,…
Bây giờ, đó là cảm giác tập trung làm việc.
Giờ nó ở một mình nhưng vẫn chăm sóc mình rất tốt và vẫn với phương châm “xong sẽ ăn – hoàn thành rồi ngủ”. hihi
Yêu lắm những phút giấy hiếm hoi của ngày, của tuần khi được sống chết với đam mê và điều mình yêu đến tận xương tủy.
Chính vì vậy nên nó hiểu câu nói của Thầy Duy: “Những đứa nhóm D khi đã bật chế độ tập trung cháy hết mình cho mục tiêu thì việc quên ăn quên ngủ là chuyện bình thường.”
Cảm ơn cả nhà đã đọc đến đây….và lắng nghe đôi dòng tâm sự cùng Tôm nha.
Chúc cả nhà tràn đầy năng lượng nhé.
|Không có mục đích, cuốc sống là vô nghĩa.