MƯA VÀ NHỮNG KỈ NIỆM | BÀI 19

Con gái giống như tiết trời Sài Gòn

Mưa…

Ý là bình thường mọi người khen Tôm khô khan quá, nay thử tắm mưa xíu coi thử có ướt át thêm miếng nào không. Ai dè ướt thiệt!!!

Phương Loan thích mưa lắm.

Phương Loan bị ướt mưa
Phương Loan bị ướt mưa

Ngày còn ở nhà với ba mẹ, trời mưa ba mẹ không phải đi làm. Nên Bé Tôm được ở nhà với Ba Mẹ và anh Hai. Những ngày mưa không phải ở nhà một mình, không phải ăn cơm và chơi một mình. Trời mưa, Bé Tôm được chơi banh đũa với Ba và anh Hai. Nhỏ tuổi nhất tưởng được cưng, ai dè chơi banh thua bị khẻ sưng cả mắt cá chân, khó huhu cơ mà vẫn kì, vẫn cứ chơi vì không phải chơi một mình.

Ngày đi học, mưa là được tắm mưa mà không bị ăn đòn. Mưa, mặc dù có áo mưa, nó lấy áo mưa trùm kín cái cặp lại, để sách vở bên trong khởi ướt, vì sách vở mà ướt là mệt lắm: chữ bị nhòe, vở rách, sách hôi mùi nấm mốc,… nên thôi chẳng thà nó ướt, với lại nó cũng thích tắm mưa nữa. Ở nhà mà tự nhiên vô cớ mưa chạy ra tắm là ăn đòn ngay. Còn đi học về mà tắm mưa là có lý do hẳn hoi: “con sợ sách vở ướt khổ hơn”.

Vô Sài Gòn rồi, những cơn mưa đầu tiên xa nhà buồn lắm. Mưa gợi nhớ đủ thứ. Nhớ nhà, nhớ ba mẹ, nhớ Hai và nhớ cả cậu bạn thanh mai trúc mã.

Nhưng cơn mưa Sài Gòn giúp nhỏ lớn lên nhiều lắm. Mặc dù bây giờ không có bị đòn vì tắm mưa, hay bị la vì ướt người, thật ra nó có thể tắm mưa bao nhiêu tùy thích,…

Mưa Sài Gòn
Mưa Sài Gòn

Tuy nhiên nó lại không tắm mưa nữa, không nghịch nước nữa,… Vì Sài Gòn nó có một mình à, bệnh rồi ai lo, nó không khỏe ba mẹ sẽ lo cho nó nhiều hơn. Ba mẹ sẽ buồn. Nên bằng mọi giá, không được để người ướt mỗi khi mưa về.

Nhưng mà, nó lại yêu mưa kinh khủng khiếp lắm. Vì Mưa nó lại được gặp lại những kỉ niệm với cả nhà của nó.

|Mưa bao giờ cũng làm mọi thứ trở nên nhạt nhòa còn nổi nhớ cứ dài rộng ra. 

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *